Tôi không thể tin vào mắt mình khi chứng kiến bạn gái quá đam mê Liên Minh Huyền Thoại kể từ khi cô ấy biết tới nó.
Chuyên mục Tâm Sự LOL luôn đem đến cho người đọc những quan điểm cá nhân, những câu chuyện buồn vui, hài hước dí dỏm về tất cả những yếu tố có liên quan giới game thủ Việt. Hôm nay, chúng ta đến với anh chàng hunght****@gmail.com, câu chuyện liên quan tới tình yêu gắn liền với cuộc sống game thủ.
Xin chào các bạn, tôi tên Hưng, sinh năm 1994, hiện tại đang là sinh viên ở trường đại học khoa học tự nhiên ở Hà Nội. Hiện tại, tôi đã chia tay người yêu vì lí do đơn giản: “Cô ấy ham game hơn cả tôi, bỏ bê những buổi hẹn hò sớm tối”.
Em còn mê game hơn cả tôi (Minh họa) !!!
Bản thân tôi cũng là một người thích game từ bé. Thời gian trôi đi, tôi gắn bó với game cũng được 6-7 năm nay nhưng mình chơi theo kiểu: “Cả thèm chóng chán”, mỗi game chơi nháp nháp một chút nhằm mục đích giải trí, không có ý định cay cú ăn thua.
Dù vậy, tôi cũng có những khoảnh khắc tuyệt vời cùng bạn bè ở quán net hồi cấp 3 đầy giông bão. Tạm biệt với game một thời gian, tôi quyết tâm thi đại học và đậu vào trường yêu thích. Vào năm 2, tức là cách đây gần 2 năm, tôi gặp em, hai đứa có những rung động ấn tượng nhất định về nhau. Tôi ngỏ lời và em đồng ý, thế là hai đứa yêu nhau từ ấy.
Duyên đến, hai đứa chúng tôi yêu nhau (Minh họa).
Em sinh năm 1995, kém tôi một tuổi. Em thích kiểm soát, thích nắm bắt từng hoạt động của tôi và đặc biệt là cấm tôi chơi game cùng bạn bè. Đợt ấy, tôi có chơi Liên Minh Huyền Thoại theo phong trào, chỉ cùng bạn cho vui vẻ. Thấy tôi chơi game, em táy máy lập tài khoản Garena, vào xem nick tôi có sáng hay không, tham gia trận đấu chưa.
Chẳng còn cách nào chống chế, tôi đành dạy em chơi Liên Minh Huyền Thoại để em bớt “túm tai giật tóc” những lúc đang chơi. Như các bạn đã biết, chơi game mà có ai đó bên cạnh làm phiền thực sự cảm thấy rất khó chịu.
Đang chơi game rất ghét bị làm phiền Minh họa).
Những lúc đầu, em cảm thấy chán chán, đơn điệu, khó chơi bởi em chưa chơi bao giờ lại thấy mình không có khả năng. Tuy nhiên, dần theo thời gian, em quen với nhịp độ trận đấu, kĩ năng lên dần nhờ chiến đấu với Boss và người chơi bậc thấp. Bởi em khá thông minh nên chỉ 1 tháng, em cũng ở một trình khá khá so với người mới chơi.
Bản thân tôi cũng thấy mừng thầm vì từ giờ cả 2 chúng tôi có thể đồng hành cùng nhau, một hỗ trợ một xạ thủ cùng đi đường với nhau. Hơn nữa, tôi cũng không bị kiểm soát, gắt gỏng, làm phiền khi chơi game. Tuy nhiên, mọi thứ sau đó tệ hơn những gì mà tôi tưởng tượng.
Em dùng Garena để kiểm soát tôi (minh họa).
Em chơi game liên tục, chơi quên đi việc học, thậm chí là các buổi hẹn hò. Bởi mới sử dụng Garena, em chưa biết hết các tính năng của nó. Mỗi lần tôi online đều thấy em trong trận đấu. Lúc đầu, tôi cũng biết đó chỉ là ham muốn nhất thời nên chẳng đáng quan tâm, vào chơi cùng em cho vui.
Sau đó một thời gian, em chơi quá nhiều, bỏ bê công việc học hành, a dua theo mấy chị em đàn đúm trong trường, tôi không thể tin vào mắt mình nữa. Dù có nhắc, có khuyên nhưng tất cả chỉ được đáp lại bằng câu: “Em sẽ chơi ít hơn”. Đâu lại vào đó, em vẫn cứ chơi 5-6 tiếng/ ngày, hơn tôi rất nhiều lần.
Em chơi 5-6 tiếng/ngày (minh họa).
Hỏi ra mới biết em đang cố gắng leo lên rank Bạch Kim để tham gia team nào đó trong khu vực Thanh Xuân. Tôi choáng ngợp về những dự định của em nhưng cũng chẳng biết làm gì để em chấm dứt ý định sai lầm này lại.
Trong khoảng thời gian em chơi, hai đứa ít hẹn hò, ít đi dạo hơn, cũng chẳng còn thời gian lãng mạn giành cho nhau nữa. Những buổi xem phim, những kỉ niệm dành cho nhau cũng nhanh chóng tan thành mây khói. Em chơi nhiều, khuôn mặt cũng mệt mỏi hơn, nước da cũng không còn sáng như trước nhưng tôi vẫn yêu em, vẫn mong em về như ngày xưa, tôi có bị kiểm soát cũng đành chịu.
Còn đâu những buổi hẹn hò xem phim Minh họa).
Tôi có nhắc em, có khuyên em cũng bằng thừa. Trong một lần căng thẳng, hai đứa cãi nhau kịch liệt, mọi chuyện trở nên rối tung rối mù lên. Không chịu nổi áp lực đã đi quá giới hạn, chúng tôi chia tay nhau từ ấy, tạm biệt mối tình thời sinh viên nông nổi sau hơn 1 năm gắn bó.
Tôi không trách em, không giận em bất cứ điều gì, chỉ trách bản thân không tốt vì đã đưa em vào con đường game thủ. Xa em được gần nửa năm, tôi cũng nhớ em lắm, nhớ về những kỉ niệm khi xưa, muốn được nghe em mắng, em cằn nhằn bên tai.
Tôi muốn được em giận mỗi ngày (Minh họa).
Em giờ cũng chuẩn bị sang năm ba nên chín chắn hơn trong suy nghĩ rồi. Em không còn chơi game nữa, chỉ thỉnh thoảng nghịch chút xíu với chị em cho vui. Mùa hè vừa qua, em cũng đi Tiếp Sức Mùa Thi, cũng làm được nhiều việc có ích khiến bản thân tôi đỡ dằn vặt khá nhiều. Chỉ trách chúng tôi không có duyên phận mà thôi. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe câu chuyện
Đăng nhận xét