Chuyên mục tâm sự game thủ của chúng sẽ mang đến những câu chuyện, những cái nhìn muôn màu muôn vẻ về đời sống của cộng đồng người chơi.
Ở lần này, tâm sự game thử xin gửi tới câu chuyên của một người đã gắn bó với DOTA 2 trong khoảng thời gian không hề nhỏ. Khi cáp đứt, anh chàng này thử lấn sân sang Liên Minh Huyền Thoại nhưng vấp phải quá nhiều ức chế trên con đường của mình.
Tôi chơi DOTA đã được 5 năm, kể từ khi DOTA 1 còn thịnh hành. Những ngày đầu tiếp xúc với DOTA, tôi cảm thấy gặp rất nhiều khó khăn bởi ràng buộc về ngôn ngữ, độ phức tạp cũng đẩy lên cao trào bởi bao nhiêu vấn đề phát sinh. Ngày ấy, nếu không theo phong trào bạn bè a dua chơi với nhau, chắc chắn tôi sẽ nản và bỏ game.
Trải dần theo thời gian, DOTA 1 gặp quá nhiều vấn đề, đặc biệt là hack map. Tôi chán nản, thử sức với Liên Minh Huyền Thoại thời máy chủ Việt Nam mới mở, các tướng miễn phí. “Ừ thì chơi cho vui”. Bước lên thành phố học đại học, tôi nhanh chóng chuyển về DOTA 2 dù hình ảnh có nhỏ và tối hơn chút nhưng vì nền tảng có sẵn, tôi không khó để làm quen và try hard ngày đêm cùng bạn bè trong lớp.
Tuy nhiên, trong mấy ngày này, cáp quang bị đứt liên tục khiến đường truyền DOTA 2 bị ảnh hưởng nặng nè. Một lần không sao, hai ba lần tiếp nối làm tôi vô cùng ức chế. Chẳng còn gì để giải trí, tôi ngồi nghịch Liên Minh Huyền Thoại cùng vài người cùng phòng.
Tôi thử sức với Liên Minh Huyền Thoại xem sao?
Nick tôi ngày ấy mới cấp 12, chưa đủ tiền và kinh nghiệm để đúc ngọc đầy đủ. Những ngày chơi lại thật sự là những ngày ác mộng với tôi. Chơi với máy chán chê, tôi bắt đầu lân la vào các trận đấu đánh thường.
Khi chơi một mình, cái cảnh tù túng không thể chịu được. Tôi nhiều lần đập bàn đập ghế vì người khác giành đường, nào thì không có tướng đi rừng, nào thì băng trụ rồi chết thảm. Nếu chỉ vậy có lẽ tôi không cảm thấy khó chịu đến như vậy, tụi nó chết chán chết chê rồi quay ra chửi bới đồng đội, chửi cả mình. Hơn thế nữa, mỗi lần chết, nó còn quay sang chat tổng chửi hết luôn.
Chửi team mình, chửi cả team địch.
Cái cảm giác chơi game mà bực tức khó chịu vô cùng. Bản thân tôi chẳng động đến ai, hễ có ai động vào mình thì cảm thấy toàn thân bứt rứt. Tôi biết không chỉ mình tôi mà còn bao người khác cũng như vậy thôi.
Cảm thấy quá khó khăn, tôi rủ những người bạn thân đánh cùng. Tuy nhiên, họ đã đạt cấp độ 30 và đánh hạng nên những khó khăn bắt đầu đến. Tôi thiếu ngọc bổ trợ, thiếu điểm bảng bổ trợ, trình còn kém nên nhanh chóng tụt lại phía sau. Điều khiến tôi không ngờ, những người bạn đồng cam cộng khổ cũng “góp ý” cho tôi một cách rất gay gắt. Ngoài đời, họ là những người bạn hiền lành, luôn giúp tôi những lúc khó khăn cơ mà!!!
Thật không ngờ, người cùng phòng cũng mắng mỏ tôi.
Tiếp đến, tình trạng giận dỗi, AFK, Feed, phá game xảy ra thường xuyên trong các trận đấu tôi tham gia. Chẳng hiểu sao, chúng nó cảm tưởng chúng nó là “Bố tướng, bố đời” vậy. Vừa đánh mà vừa nịnh hết nước hết cái, buồn thay!
Những ngày hè, tôi bước chân ra quán net với cảnh tượng “kinh hoàng”. Phải tầm gần chục nhóc lớp 5-6 ngồi cạnh chơi Liên Minh Huyền Thoại, úp tai nghe và nói oang oang cả căn phòng. Chúng nó xả tất cả những gì có thể xả qua đường miệng, văng tục không thương tiếc. Ngay chính bản thân tôi cũng không thể tin được độ nguy hiểm của “băng nhóm” này.
Vừa đánh vừa nịnh các ông thần.
Ngồi thử với Liên Minh Huyền Thoại gần một tuần, tôi quyết định “nghỉ ngay còn kịp”. Ngay chính tôi cũng công nhận rằng bản thân mình nóng tính hơn khá nhiều sau khoảng thời gian này. Tôi quyết định về với DOTA 2, nơi cộng đồng luôn đủ các trò tếu táo, về với pinoy, ít ra chúng cũng không khó chịu như tụi “trẻ trâu” này.
Tính văn minh của cộng đồng DOTA 2.
Dẫu biết ở đâu cũng có tụi trẻ trâu, có những kẻ phá game nhưng bản thân tôi cũng không thể tin nổi vào mắt mình sao thành phần này trong Liên Minh Huyền Thoại lại đông đến vậy. Nghe mọi người kể, cả game thủ trình cao cũng trẻ trâu theo kiểu khác. Tôi thật quá chán ngán với nền Liên Minh Huyền Thoại nước nhà.
Ngồi vắt tay lên trán, tôi thấy buồn cho nền DOTA 2 nước nhà. Một cộng đồng phát triển, đoàn kết, giúp đỡ nhau trong các khoảnh khắc khó khăn, văn hóa game thủ tương đối ổn. Đáng tiếc, chúng tôi vẫn thiếu đi một cái gì đó để phát triển và lớn mạnh. Có lẽ, tôi không bàn chuyện đại sự nữa mà chuyên tâm try hard vậy nhưng vẫn đi qua để lại một câu: “Liên Minh Huyền Thoại thật kinh khủng”!!!
DOTA 2 thiếu yếu tố gì đó để vươn lên.
Đăng nhận xét